Tình yêu của tôi - những con đường sỏi đá Thạch Thành
Có những con đường đi qua không nhớ nổi tên, có những hành trình sẽ không bao giờ quên. Những năm tháng màu xanh như mây trên bầu trời và tự do bay lượn, đó là tuổi trẻ. Khi đã đi qua, ngoảnh đầu nhìn lại mới thấy đáng để nâng niu và trân trọng. Tuổi trẻ của mỗi người có thể đều sẽ giống nhau ở những chặng đường: Những năm tháng tươi xanh của học sinh, sinh viên và những tháng ngày đi làm để khẳng định bản thân. Và mỗi người sẽ có cho riêng mình những trải nghiệm, những kỷ niệm không thể nào quên trên mỗi hành trình ấy.
5 năm – không phải là quãng thời gian quá dài nhưng đủ để tôi – một người trẻ cảm nhận được sự trưởng thành hơn trong công việc hiện tại và sự gắn bó giữa những thành viên trong ngôi nhà mang tên Tài chính vi mô Thanh Hóa. Để từ một cán bộ tín dụng non nớt trong nghiệp vụ, e dè trong giao tiếp trở thành một người quản lý của tổ chức như ngày hôm nay là cả một quá trình phấn đấu, học hỏi giúp đỡ của đồng nghiệp và quan trọng tôi xem Tài chính vi mô Thanh Hóa như ngôi nhà thứ hai của mình.
Những con đường tôi đi qua cùng với công việc hiện tại của mình dù là miền đồng bằng với những cánh đồng lúa ngào ngạt hương trong những ngày mùa thu hoạch hay miền biển với cát và gió phủ đầy thân, rồi giờ đây là miền núi chập trùng, bạt ngàn cao su, dứa mía với những con đường quanh co khúc khỉu… Song tôi vẫn thấy vui vì bản thân mình đang góp 1 phần nhỏ nhoi cùng toàn thể cán bộ trong ngôi nhà Tài chính vi mô Thanh Hóa trên con đường giảm nghèo cho bà con đồng bào trên mọi miền đất mình đi qua.
Ước mơ lớn nhất của con người là cảm nhận và tìm được ý nghĩa, hạnh phúc trong cuộc sống. Trong những điều đơn giản như thế, hạnh phúc đối với tôi chỉ là được cùng những người đồng nghiệp của mình đến những băng qua thật nhiều con đường dù ngày nắng hay ngày mưa để mang niềm hy vọng tới cho thành viên của mình là những đồng vốn của Tổ chức. Mỗi lần nhìn thấy thành viên của mình thay đổi chính cuộc sống của họ ngày ấm no hơn, hạnh phúc hơn, dạn dĩ hơn bằng nguồn vốn và các dịch vụ hỗ trợ phi tài chính của tổ chức thì bản thân lại tự nhủ rằng mình phải cố gắng nhiều hơn nữa cho xứng đáng với niềm tin yêu của thành viên hay đơn giản chỉ là được nhìn thấy nụ cười của thành viên mình mỗi khi gặp, mỗi khi thành viên nói với người khác rằng: ”Chú đó làm bên Tài chính vi mô cho phụ nữ vay để cải thiện cuộc sống và phát triển kinh tế đó” nên mỗi khi đi cơ sở tôi lại cảm thấy ấm lòng hơn.
Chị Hương, một thành viên dân tộc thiểu số của tổ chức trên địa bàn thôn Lệ Cẩm xã Thành Mỹ huyện Thạch Thành là một ví dụ về tấm gương vươn lên thoát nghèo từ sự hỗ trợ của tổ chức. Cái nghèo của chị không chỉ gói gọn trong cái ăn, cái mặc mà cái nghèo đó nó hiện hữu ngay từ nhận thức và cuộc sống của chị thường ngày. Tiếp cận ban đầu ấn tượng nhất với tôi đó là đời sống của bà con nơi đây còn nhiều khó khăn, khó khăn từ việc tiếp cận các dịch vụ công như đường xá đi lại, các dịch vụ về chăm sóc sức khoẻ như nước sạch và vệ sinh môi trường sống. Ngày đầu tiên gặp chị vào ngày mưa giông của tháng 6 mùa hạ, để vào được nhà chị tôi phải trải qua một quãng đường lầy lội và bùn đất, chị gặp tôi trong lúc đang cho các con ăn, nhìn những khuôn mặt ngây thơ, bầu bĩnh nhưng quần áo của các cháu thì không khác gì những người đi làm đồng về. Chị tiếp tôi bằng nụ cười hiền lành chân chất nhưng toát lên vẻ khắc khổ của cuộc sống mưu sinh, bộ quần áo sờn cũ, đôi bàn tay gầy guộc nhăn nheo dù tuổi của chị cũng mới ngoài 35. Chị bảo còn khổ lắm giờ đến cái nhà vệ sinh còn chưa có nên con cái nó cứ nheo nhóc, ốm giặt ốm dẹo vậy đó em. Thế là tôi hiểu chị cần gì, chúng tôi cấp cho chị nguồn vốn vay để xây mới nhà vệ sinh và trong gần một năm nay sau khi về lại địa bàn tôi thấy chị đã khác, nhìn chị trẻ hơn, cười nhiều hơn, các cháu giờ đứa nào đứa nấy nhìn bụ bẫm và sạch sẽ hơn rất nhiều, chị lại bảo nhờ các chú, nhờ tổ chức mà anh chị mới lo được cái nhà vệ sinh tử tế, mới khoan được cái giếng để dùng, để mấy đứa nhỏ nó có nước sạch mà uống, khỏe hẳn ra em ạ.
Nghe chị nói trong lòng tôi cảm thấy vui hơn khi ra về trong buổi chiều đầy nắng tháng 5 khi mặt trời đã lặn sau lưng đồi, tôi thấy hạnh phúc và không hề mệt mỏi khi đi qua con đường vào nhà chị như ngày đầu mà thấy khoảng cách ấy gần hơn, dễ dàng hơn. Đó cũng là động lực vô cùng lớn để tôi truyền cảm hứng cho cán bộ của mình trong việc chung tay cùng các cấp chính quyền giúp chị em thoát nghèo bền vững.
Hoàng Biên – P.GĐ Chi nhánh Hoằng Hóa - Phụ trách điểm giao dịch Bỉm Sơn, Thạch Thành